Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

Khóc...

Rồi thôi thôi sự đã rồi
Giữa hoang liêu mới thấy đời hoang liêu...
Nực cười ta biết bao nhiêu
Thương vay khóc mướn giữa nhiều đa đoan
Ừ thôi tuổi mộng hoang đàng
Trót ba mươi vẫn lỡ làng nợ duyên
Ừ thôi danh vọng bạc tiền
Trần gian lắm cảnh ưu phiền ghé thăm
Bóng chim tin nhạn bặt tăm
Xót lòng máu thịt biết nằm phương nao
Gượng cười hỏi thấp hỏi cao
Ruột phơi da lại bỏ vào mỉa mai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét