Ta lại lẩn vào trong bóng tối
Mân mê từng vết nhạt thời gian
Hoa niên tỉnh giấc bàng hoàng
Vết thương tâm cũ nặng mang trong lòng
Có những lúc trống không tức bực
Lúc cuồng say lúc khóc lúc cười
Ngỡ rằng đặt xuống là thôi
Ai hay nắm được buông rời lại không
Cũng có lúc những mong tao ngộ
Chẳng làm chi, chỉ để lặng nhìn
Gối đêm nào ướt lệ mình
Giơ tay quệt vội lặng thinh thở dài
Có những lúc đầu mày cuối mắt
Nhìn một người xa lạ ngỡ quen
Xoay lưng trĩu nặng ưu phiền
Lặng câm thất vọng cho duyên bạc phần...
Ai cũng biết thời gian ngắn ngủi
Tuổi thanh xuân càng lúc trôi mau
Ai ngờ một đoạn yêu nhau
Thoắt trông nhìn lại bạc đầu còn chi...
Thứ Ba, 12 tháng 6, 2007
Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2007
Đa mang
Một lần trót đa mang
Còn em trong dang dở.
Lần thứ hai vội vàng
Nên tim em tan vỡ...
Còn em trong dang dở.
Lần thứ hai vội vàng
Nên tim em tan vỡ...
Em đa mang thuở ấy
Ray rứt anh tình đầu
Em vội vàng thuở ấy
Xót xa anh ngày sau
Ấp tay lên vầng ngực
Tiễn anh, tóc rối xòa
Ngày chúng mình chia xa
Anh về quên khép cửa
Mong manh một lời hứa
Vào rạng ngày anh đi
Thế rồi không kịp nữa
Lỡ duyên em xuân thì
Mình vội vàng một khi
Nên tình em vụn vỡ
Ta vội vàng làm chi
Trót trao nhau lầm lỡ
Em đa mang ngày ấy
Nhói lòng anh tình đầu
Sương pha đầu nhuốm bạc
Trách mình bởi do đâu???
Ray rứt anh tình đầu
Em vội vàng thuở ấy
Xót xa anh ngày sau
Ấp tay lên vầng ngực
Tiễn anh, tóc rối xòa
Ngày chúng mình chia xa
Anh về quên khép cửa
Mong manh một lời hứa
Vào rạng ngày anh đi
Thế rồi không kịp nữa
Lỡ duyên em xuân thì
Mình vội vàng một khi
Nên tình em vụn vỡ
Ta vội vàng làm chi
Trót trao nhau lầm lỡ
Em đa mang ngày ấy
Nhói lòng anh tình đầu
Sương pha đầu nhuốm bạc
Trách mình bởi do đâu???
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)