Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2007

Người đàn bà của trời

Em,
Người đàn bà của trời
Khao khát cháy
Anh,
Kẻ phiêu du thiên mệnh
Còn mải hành trình...

Đừng hờn anh sao mãi lặng thinh
Để nỗi đau em còn hoài trong lá cỏ
Anh vốn như cơn mưa rất nhỏ
Bị đẩy nhanh theo ngọn gió giao mùa

Em hát thầm giai điệu ngày xưa
Giữa đêm đông ấm nồng hạnh phúc
Thì trong tim anh cũng hòa nhịp đập
Rộn ràng cung bậc yêu thương

Không có nhau đâu phải chẳng vấn vương
Ở nơi này anh cũng thường chợt nhớ
Hương tóc ngày xưa trong mơ òa vỡ
Mộng mị từng đêm thao thức chập chờn...

Thôi đừng em, đừng vội trách hờn
Người đàn ông trời đày làm lãng tử......
Topic đặt theo tựa Blog của một người đã xa lắm...