Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013
Ngạo khúc...
Em về...rồi cũng ra đi
Vàng hanh hao lá khóc gì thế nhân
Ba mươi chừ... trót phong trần
Sờ vai tóc bạc ...mấy phần cuồng ngông
Cười dài cho kiếp long đong
Duyên thừa bạc bẽo còn mong nỗi gì
Người về....người cũng ra đi
Biển xưa lộng gió ....còn gì nợ duyên...
Gõ tay hát khúc cô miên
Dốc ly rượu đục vơi phiền nhân gian
Cười cho một kiếp hoang đàng
Gối chăn xô lệch ngỡ ngàng ái ân
Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013
Không yêu xin bảo rằng không
Thôi đừng...
Giấu lệ mùa sang
Khóc vơi đi
những
vết tàn nợ duyên
Không yêu
nên cũng lụy phiền
Nghĩ thương con trẻ
Tiếc duyên xuân thì...
Bao lần
em
lệ hoen mi
Bao đêm
chồng vợ
vui gì ái ân
Tưởng đâu
đi trọn đường trần
Mới hay con tạo
xoay vần
trớ trêu
Thôi thôi
gửi lại lời yêu
Cũng xin từ tạ
một điều cho xong
Không yêu
xin bảo rằng không
Giấu lệ mùa sang
Khóc vơi đi
những
vết tàn nợ duyên
Không yêu
nên cũng lụy phiền
Nghĩ thương con trẻ
Tiếc duyên xuân thì...
Bao lần
em
lệ hoen mi
Bao đêm
chồng vợ
vui gì ái ân
Tưởng đâu
đi trọn đường trần
Mới hay con tạo
xoay vần
trớ trêu
Thôi thôi
gửi lại lời yêu
Cũng xin từ tạ
một điều cho xong
Không yêu
xin bảo rằng không
Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013
Thoa đầu Phụng
Thoa đầu phụng (Cành thoa hình đầu chim Phượng)
Lục Du
Lục Du
紅酥手,
黃滕酒,
滿城春色宮牆柳。
東風惡,
歡情薄。
一懷愁緒,
幾年離索!
錯!錯!錯!
春如舊,
人空瘦,
淚痕紅浥鮫綃透。
桃花落,
閒池閣。
山盟雖在,
錦書難托。
莫!莫!莫!
Hồng tô thủ,
Hoàng đằng tửu,
Mãn
thành xuân sắc cung tường liễu.
Đông phong ác,
Hoan tình bạc.
Nhất hoài sầu tự,
Kỷ niên ly tác!
Thác! Thác! Thác!
Xuân như cựu,
Nhân không sấu,
Lệ ngân hồng ấp
giao tiêu thấu.
Đào hoa lạc,
Gian trì các.
Sơn minh tuy tại,
Cẩm thư nan thác.
Mạc! Mạc! Mạc!
Tay
mềm yếu,
Rượu Hoàng Đằng
Đầy thành xuân sắc xanh tường liễu
Gió đông ác,
Ân tình bạc
Nỗi lòng buồn bã,
Tháng năm tan tác
Sai! Sai! Sai!
Xuân như
cũ,
Người hao gầy
Khăn lụa hồng đêm đẫm lệ hoen
Hoa đào rơi,
Bến vắng lặng
Núi thề còn đây,
Thư tình khó đề
Đừng! Đừng! Đừng!
Thoa đầu phượng được Lục Du sáng tác
trong một hoàn cảnh đặc biệt:
Ban đầu Lục Du lấy người
em họ làm vợ (con cậu) là Đường Uyển, hai người rất tâm đầu ý hợp, nhưng thân mẫu của
Lục Du lại không ưa Đường Uyển, lại nghe thêm những lời gièm pha nên bà buộc
hai người phải ly hôn. Về sau, Lục Du bị ép lấy Vương Thị, Đường Uyển cũng bị bắt tái giá, lấy
Triệu Sĩ Trình.
Mấy năm sau, vào mùa xuân, hai người tình cờ cùng đi chơi vườn
Thẩm Gia trang, ngẫu nhiên gặp nhau. Đường Uyển lấy tình anh em họ, gửi rượu và dã vị mời
Lục Du. Lục Du vô cùng thương cảm, vung bút đề lên bức tường trong vườn Thẩm
Gia trang bài Thoa Đầu Phượng này. Đường Uyển sau khi đọc được bài này trong lòng rất đau
khổ, làm một bài từ cũng theo điệu Thoa Đầu Phượng họa lại. Sau đó nàng đau buồn,
lâm trọng bệnh mà qua đời.
Bài của Đường Uyển họa lại:
世情薄,
人情惡,
雨送黃昏花易落。
曉風乾,
淚痕殘。
欲箋心事,
獨語斜闌。
難!難!難!
人成各,
今非昨,
病魂曾似秋千索。
角聲寒,
夜闌珊。
怕人尋問,
咽淚妝歡。
瞞!瞞!瞞!
Thế tình bạc,
Nhân tình ác,
Vũ tống
hoàng hôn hoa dị lạc.
Hiểu phong càn,
Lệ ngân tàn.
Dục tiên tâm sự,
Độc ngữ tà lan.
Nan! Nan! Nan!
Nhân thành các,
Kim phi tạc,
Bệnh hồn tằng tự thu
thiên tác.
Giác thanh hàn,
Dạ lan san.
Phạ nhân tầm vấn,
Yết lệ trang hoan.
Man! Man! Man!
Đời bạc bẽo,
Nhân tình ác
Mưa tiễn
hoàng hôn hoa tan tác
Gió khô khan,
Lệ đã cạn
Tâm sự muốn ngỏ,
Độc thoại miên
man
Khó! Khó! Khó!
Người phiêu bạc,
Nay đã khác
Tựa tơ lòng thắt tâm can nát
Tiếng
tù vang,
Đêm sắp tàn
Sợ người vấn hỏi,
Nuốt lệ giả vui
Dối! Dối! Dối!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)