Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2008

Trách...

Bây giờ cũng đã tám năm
Kể từ ngày anh lủi thủi
Ra đi
Tay vo tròn chiếc nón

Em
Tám năm
Cũng đã có gia đình
Với những ngọt bùi cay đắng
Vất vả và lo toan

Đôi khi buồn mình cũng có thời gian
Chạnh lòng nhớ những điều xưa cũ
Dò tìm nhau trên từng trang blog ....chữ...
Thầm sẻ chia nhau những va vấp cuộc đời

Đọc lời em, anh cũng lặng người
Những lặng câm đồng điệu
Bởi em của ngày xưa
Làm sao mà anh chẳng hiểu?
Những dòng tâm tư........

Trách mình bây giờ không viết nổi cánh thư
Trách mình không thể vỗ về mái tóc...
Trách mình không thể nghe em khóc
Bởi vầng trăng xưa soi ngả khác mất rồi...