Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2008

Entry for Nangthuytinh

Từ bài viết của onangthuytinho
Xem bài
Thôi anh đừng tiếc ngày xưa
Lá vàng rợp rồi ngõ vắng
Xòe tay đong từng giọt nắng
Tuổi xuân đã qua mấy thì.

Em giờ mắt thành xanh xao
Anh nao có tròn hạnh phúc?
Cười đi để em yên dạ
Cho lòng thôi chút băn khoăn

Ta chẳng còn gì nợ duyên
Có chăng chút tình chưa trọn
Luyến lưu một thời áo trắng
Nấc thầm hai tiếng: tình ơi!

Ai trách tháng bảy mưa ngâu
Anh về miền nao thăm thẳm
Ô Thước gẫy rồi đôi nhịp
Mình đành xa nhau phải không?
Anh nào tiếc mãi ngày xưa
Có chăng giận mãi cơn mưa vội vàng
Anh nào có tiếc vầng trăng
Có chăng giận mãi chị Hằng vô tâm
Anh nào tiếc một đêm rằm
Có chăng giận mãi năm năm hẹn hò
Anh đâu tiếc một chuyến đò
Có chăng giận bến cứ lo sóng tràn
Anh nào tiếc mãi thời gian
Chỉ hờn năm tháng úa tàn tuổi xuân...

Mà thôi cũng biết bao lần
Ngóng rồi thắc thỏm bần thần lại thôi
Tưởng người tận chốn phương trời
Có còn yên ấm nụ cười hôm nao
Nhớ người chẳng biết làm sao
Cũng đành trách mãi trời cao khéo đùa
Anh thề...có chút hương thừa
Khá lòng chôn kín cho vừa lòng em...

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Rỗng.....


Anh viết vội những dòng này
Gửi vào những nhớ nhung da diết
Anh biết lắm mà, anh vẫn biết
Em không hề tha thứ cho anh....

Ta như chưa hề có những đêm xanh
Chưa hề có những chiều vàng nắng đổ
Chưa hề có những trưa đầy cám dỗ
Nép vào nhau nghe rộn nhịp tim mình...

Anh bây giờ ngồi giữa lặng thinh
Nghe tiếng giày ai đi ngoài ngõ
Nghe chiếc lá trở mình thật nhỏ
Như anh đang nghe nhịp tim mình...

Anh bây giờ mệt mỏi...chông chênh
Viết vội vã những dòng ...trống rỗng
Câu thơ cho em không còn cảm xúc
Có gọi là thơ hay những lời thừa

Nhạt lòng nhạt cả nắng mưa
Em đâu hỡi nàng thơ cổ tích?

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Đa đoan

Bóng câu qua cửa đã rồi
Mòn hơi chờ đợi bóng người biệt tăm
Ừ rồi em cũng xa xăm
Ừ anh hoang vắng bấy năm cũng vừa
Chờ nhau đến bận rồi thưa
Ngày nao cũng khép rèm trưa muộn màng
Từ khi duyên số lỡ làng
Trăng xưa cũng đã úa tàn còn đâu
Từ khi người bước sang cầu
Góc sân trường cũng úa màu hoang liêu
Từ khi thương nhớ trăm chiều
Bỗng dưng anh bỗng ôm nhiều đa đoan

Entry for TNQ

Chẳng yêu anh đâu!!!
Em còn đi học
Xe qua con dốc
Anh còn theo sau

Em vội bước mau
Áo dài tha thướt
Cỏ non xanh mướt
Trải rộng đường chiều

Anh thốt lời yêu
Chi mà đến vội
Con tim bổi hổi
Còn bé mà anh

Em biết mong manh
Tình đầu chưa hẹn
Trăm năm ước nguyện
Có một đêm vàng

Nhưng bước thời gian
Còn dài phía trước
Sao anh vội bước
Theo em làm gì

Trái tim những khi
Vụng về chưa mở
Anh đem thổ lộ
Làm em ngượng ngùng

Cúi mặt cho xong
Gót giày bước vội
Sợ mình nông nổi
Sợ mình ngu ngơ

Em còn ngây thơ
Anh đừng như thế
Liếc anh thật khẽ
Hai má ửng hồng

Sợ thiên hạ trông
EM càng bối rối
Gắt anh thật vội:
_ Ừ, yêu thì...Yêu.