Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014

Mộng........

Slowrock...Nhịp 2/4, Cm
 
Đêm nay ta lại mộng
Thả trăng vàng đáy sông
Phiêu dao qua đời lạnh
Đường khuya ôi gió lộng...

Đêm nay ta lại mộng
Chảy tuôn dòng tóc mây...
Em đi qua....thật nhẹ....
Hồn còn theo gót giày...

Em như một cơn gió
Đi qua vùng hanh hao
Như con trăng huyền hạ
Bồn chồn...và xuyến xao...

Sa mạc anh khát cháy...
Đắm đuối và mê say...
Dập dồn ..mơ và thực...
Nhân gian bận tâm gì...

Ừ này yêu là mộng
Thả con thuyền ước mong
Xuôi trên bờ hư thực
Em ngày xưa...còn không...
Em ngày xưa...còn không...

Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

Giả bộ...

Này chúng mình chỉ giả bộ yêu nhau
Đừng quấy anh bằng cơn mơ cổ tích
Đừng len trong anh những nồng nàn da diết
Cả nụ hôn chưa trọn lần nào....

Này chúng mình chỉ giả bộ yêu nhau
Sao gối chăn lệch xô vì nhung nhớ
Thảng thốt lời yêu vụng về thổ lộ
Xao xuyến tim...dùng dặc..nỗi niềm....

Chúng mình rồi thôi giả bộ đi em
Trả lại anh khung trời thanh thản cũ
Anh thản nhiên dù trong tim ủ rũ
Kẻo vầng trăng kia....soi ngả khác mất rồi...

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Mộng...(2)


Đêm nay ta lại mộng
Mơ hồ như yêu em
Thấy cuộc đời dậy sóng
Mà sao ta yếu mềm

Đêm nay ta lại mộng
Hóa ra là cơn mơ
Giật mình khuya thảng thốt
Tay nào hụt...ngẩn ngơ

Đêm nay ta lại mộng
Thanh tao tiếng em cười
Mơ hồ như hạnh phúc
Mong manh giữa cuộc đời

Đêm nay ta lại mộng
Em yêu kiều kiêu sa
Trong mơ em nghiêm nghị
Như gần mà như xa

Đêm nay ta lại mộng
Chập chờn những lo toan
Cuộc đời sao thật rộng
Chợt thấy mình hoang mang

Đêm nay...chừ lại mộng
Em đến, rồi em đi...
Gập người ....thôi đừng tỉnh...
Kẻo đau...duyên lỡ thì....

Mộng



Lá rụng rồi đôi khi
Ấp tim mình nén khóc
Gió lay hoài sợi tóc
Lúc cuối đường chia ly

Ừ nhỉ, trách làm chi
Nợ duyên dăm bảy lượt
Biết đâu tình sau, trước
Mãi làm ta ngậm ngùi

Một phen ở trên đời
Thốt lời yêu đến vậy
Xem như duyên nợ ấy
Mãi ba sinh còn tìm...

Lời yêu nào vào tim
Tay yêu nào níu chặt
Trách làm chi ánh mắt
Quay đi khẽ thở dài

Mốt mai gặp nhau hoài
Dẫu không duyên đừng giận
Hoa xoan tung bụi phấn
Có làm đôi mắt cay

Cuộc đời trôi tháng ngày
Dẫu gặp nhau bất chợt
Thôi thì như lá rớt
Nhẹ tênh giữa cội nguồn

Đâu những gì tơ vương
Cứ thả trên ngọn cỏ
Như lá khô trong gió
Xưa xa từ xa xưa...

Tương tư

Kìa em
cơn gió
rụt rè
Như làn môi
nhỏ
e dè
biết hôn
Em
từ độ
má ửng hồng
Anh
riêng mang
một
tấc lòng
tương tư......

Vô đề

Ấp iu kỷ niệm
Chạnh lòng bâng khuâng
Ta đi hỏi gió
Khi nào dừng chân

Trách mình lạnh nhạt
Quên rồi chiếc thân
Gió hờ hững mãi
Vẫn như bao lần

Viết chỉ là viết vậy thôi (2)

Viết chỉ là viết vậy thôi
Bằng lăng bây giờ nở tím
Thu tàn bóng ai khuất liễm
Vàng rơi từ độ mơ hồ

Viết chỉ là viết vậy thôi
Cuộc tình giờ hư vô quá
Em giờ như người xa lạ
Quán xưa tao ngộ lạnh lùng...

Thôi thì đừng nhớ riêng chung
Đắn đo mấy dòng nguệch ngoạc
Thu tàn lá bay xao xác
Trên trời mây cũng ngừng xanh....

Say

Xuân về, tình cũng ra đi
Nghe hanh hao gió thầm thì bên song
Ừ thôi, pháo đỏ rượu nồng
Nghe xôn xao
cũng nao lòng thế nhân...
Ừ người rồi cũng ly phân
Ừ tình rồi cũng dặm trần sơn khê
Ừ mình rồi tỉnh cơn mê
Ừ người rồi cũng đi về chân mây
Ừ xuân chừ đã rạng ngày
Sao còn day dứt cơn say
nghiêng trời...

Viết chỉ là viết vậy thôi

Viết chỉ là viết vậy thôi
Nhớ thương ghét yêu buồn tủi
Canh khuya cô đơn lầm lũi
Ai người tâm sự riêng mình

Rồi thì bây giờ đinh ninh
Rồi thì bây giờ thật nhớ
Giọt lệ nào lăn rơi vỡ
Bờ môi nghe mặn thật rồi

Hiên nhà sao trời đơn côi
Khỏa lấp chìm trong đêm tối
Không ngăn chạnh lòng ôm gối
Ngước nhìn sao lạc về đâu...

Ngước nhìn sao lạc về đâu...
Nén lòng nghiêng mình thao thức
Heo may nào làm se lạnh
Như vì sao lạc đời nhau...

Giận...

Giận em anh đốt hết trời
Anh quăng hết biển anh dời hết non
Giận em chẳng nhớ gót son
Giận em chẳng thiết mỏi mòn ngóng trông
Giận em giận cả má hồng
Môi son em thắm, long lanh ánh nhìn
Giận em giận cả bóng hình
Giận luôn suối tóc lung linh mượt mà
Giận luôn giọng nói thật thà
Giận luôn cái tính vị tha....hết lòng
Giận em ...giận cả đợi mong
Giận em giận hết quạnh không đất trời.....
Giận luôn giọng nói tiếng cười
Giận luôn nên nhớ suốt đời em ơi.....

Chẳng biết bao giờ

Chẳng biết bao giờ mới lại một lần yêu
Chẳng đắn đo cũng không cần toan tính
Mỏi mệt đường xa ngựa tàn hơi sức kiệt
Đâu lối trở về trên thảo nguyên xanh

Em bất ngờ xuất hiện giữa đời anh
Đem dấu yêu chảy tuôn làn nước mát
Len lỏi trong tim khúc tình ca tự hát
Ru dịu nhọc nhằn chai sạn đã hằn quanh....

Em bất ngờ mang hương tóc nguyên trinh
E ấp mơn man dỗ dành chăn gối
Trận mạc xông pha ngày về lấp lối
Áo bạc màu vương víu bụi trần ai...

Em bất ngờ mềm ấm giữa bàn tay
Len lén ươm lên mầm xanh tươi mới
Khát vọng đâu xa đã chồn chân chờ đợi
Hạnh phúc muộn màng ...hư thực ở đâu đây

Thế...thế rồi nên lá cũng chợt rời cây
Năm tháng đi qua có còn đâu tiếc nhớ
Hờn giận trong đêm dẫm ran nghe òa vỡ
Hạnh phúc chưa đầy mỏng mảnh cứa vào tim...


Thực lòng em yêu ai?

Thôi nào đừng dối nữa
Thực lòng em yêu ai?
Muộn rồi đâu kịp nữa
Ráng chiều muộn cuối ngày

Thôi nào con tim nhỏ
Hãy ngăn dòng lệ khô
Khép lòng thôi thổn thức
Ngoài kia đời lô xô...

Thôi nào mi đừng ướt
Nén lòng câm... bước qua
Thứ tha... và chấp trước
Rồi thôi cũng nhạt nhòa

Em thực lòng yêu ai?
Sao đắng lòng đến vậy
Thẫn thờ nhìn xa mãi
Lá bay xa cuối trời

Ừ thôi, đừng... em ơi
Góc chăn thừa duyên nợ
Ba con người khốn khổ
Đắp đâu tròn cơn mơ,....
.