Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Nỗi nhớ riêng mình


Nỗi buồn ta thăm thẳm tựa đêm đen
Dài nỗi nhớ và sâu dòng nước mắt
Tay ta với ánh sao, không nắm chặt
Ôi, Ngân Hà, Ô Thước có còn không?
Ta chờ ư?
Thuyền lần nữa sang sông?
Vẫn mong nhớ, dẫu biết là vô vọng
Chiều vẫn êm đềm, lòng ta sao có sóng?
Vỗ ngập bến bờ…
Xô vỡ cuộc tình tan…
Nỗi buồn ta
Cao tít đại ngàn
Níu cơn gió gửi niềm tin xa hút
Bà Nguyệt, Ông Tơ kết tình ta hẫng hụt
Cho nỗi buồn cứ gặm nhấm ngày đêm?

Đợi chờ ư?
Người đã phủ bức rèm?
Ngăn cách tình ta, đẩy ta vào ngõ cụt.
Ta vẫn hẹn đời mình trong xa hút,
Vẫn đợi chờ dẫu thuyền đã sang sông.