Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Giễu cợt

Nực cười ta thật đáng thương
Lao đao bám víu vô thường nhân gian
Ngỡ đâu tìm chốn địa đàng
Hóa ra chua chát ngấn tràn mắt cay...
Mím môi
nén lệ
cười dài...
Thế nhân ai biết
những ngày ...có ...không...
Ừ thì huyễn hoặc
                             chờ mong...
Nực cười ta giữa quạnh không đất trời...
Đói no cơm áo chợ đời
Giữa trưa nằm mộng những lời thương yêu...
Nực cười ta biết bao nhiêu
Gối rơm cứ mộng mà trèo lên cao...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét