Thứ Ba, 30 tháng 12, 2008

Tuyệt vọng...

Ta dối mình sao cứ mãi say
Nghe da diết hồn mình rộn rực
Dõi tìm nhau dẫu rằng đã mất
Tội tình chi đày đọa cuộc đời...

Ta khóc trăng mà trăng vẫn rơi
Ta gọi gió sao còn chưa đến
Ta hét vọng hồn ta trong địa ngục
Mệt nhoài tay lỏng buông lơi...

Ta gọi người khàn giọng người ơi
Tuổi đôi mươi cháy trong bão tố
Nhưng yêu thương tưởng chừng bất lộ
Ai ngờ tràn ứa bờ mi....

Yêu mà chi, nhớ mà chi...
Ta vật vã nhìn ta rên siết
Ta ham hố nhìn ta ôm riết
Chút hương thừa vụn rớt đêm nao

Xa rồi sao, mất rồi sao
Ta hoảng hốt nhìn ta bé nhỏ
Ta cô đơn như ta thường vẫn có
Nẻo đường nào là lối ta đi?

Ta dối lòng ta như những thường khi
Ngã rũ xuống khi bóng bình minh đến...

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2008

Nhớ một mùa Noel

Áo dài tan thánh lễ
Trắng trời chiều Noel
Quán khuya ngồi sa lệ
Hát ngao nghêu tên em

Ừ thôi chừ đã trễ
Tiếng đàn buông cung trầm
Giáo đường xưa xa thế
Về đâu rồi tri âm

Em maseur thánh thiện
Khép lòng giữa cõi trần
Ta đi hoang một kiếp
Biết khi nào dừng chân...

Áo dài tan thánh lễ
Sương khuya chừ lạnh rồi
Hoa đèn không soi nổi
Một linh hồn đơn côi...

Ngẫm...

Từ bài viết của jakenlem
Mời rượu

Anh chẳng thấy
Đời người như bèo nổi
Thả cùng con nước trôi
Trăm khổ nghìn sầu đều tự chuốc
Tỉnh say một giấc một bầu không
Sông dài cuồn cuộn thuyền rời bến
Khua mái chèo lan lái ngược dòng
Cuộc vui ngắn, cứ uống đi
Cất chén lên, hạ bút nào
Ở đời như mộng cầu gì nữa?
Sao chẳng say rồi lại hát ngao
Hàn, Phong ơi!
Hàn, Phong ơi!
Núi Thú khô cằn, sông Dĩnh cạn
Hãy ngâm Quy Khứ, vứt Ly Tao
Thầy Khổng Khâu
Thầy Mạnh Tử
Nay thành gò đống ngủ bên hào
Thánh hiền tự trước như còn mãi
Thánh hiền hôm nay ở chốn nao?
Cười ngông lên, khóc cuồng lên
Mối sầu thiên cổ khó mà quên
Thơ túi rượu bầu lòng một mối
Sóng lênh đênh
Trăng bạc nấp, sáo ngọc thổi
Cảnh tình say khướt ở cung tiên
Nửa đêm gác mái hoa rơi mộng
Ngủ mạn thuyền
Chuông đề canh lậu càn khôn biệt
Yến vũ oanh ca
Nghìn non bóng chim lẻ
Đâu là nhà...

JL

"Hạo ca đãi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong tình"
.
Ngẫm.......
Bàng bạc mây, bàng bạc trời
Thế nhân xa khơi
Thiên Thai dắt lối
Trăm năm cũng chỉ một đời người.

Say lăn ra đất
Vứt chén lên trời
Tiêu dao lời đồng vọng
Dư âm thuở thiếu thời...
Năm tháng đi qua còn lại mãi
Thiên đường hạ giới giữa lòng thôi...

Thả ống trúc
Khoát mái chèo
Nghêu ngao ngày tháng tận
Câu cả dải ráng chiều
Gối đầu say giấc ngắn
Giữa cuộc đời bề bộn vẫn hoang liêu

Ông cũng được
Thằng cũng được
Đai áo xênh xang cũng gác cửa đình
Sang cũng được
Hèn cũng được
Nhà cao, xe ngựa...cũng ngoài thân

Về đi thôi
Cõi hồng trần
Bác Đào, Bác Lý chẳng vướng chân
Sao ta còn mãi
Nhìn ta lận đận
Hát ngao bên trời
Vỗ tay cười ngất
cánh hoa rơi....

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2008

Ngậm ngùi

Ngậm ngùi lần giở hôm qua
Nghìn trang nhật ký
nhạt nhòa mênh mông
Thoắt chừng có, thoắt chừng không
Cơn say sớm
ủ tấc lòng u mê
Trót đi
Quên cả đường về...

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

Vô đề

Làn gió rối
tuôn hờ mái tóc
Em đi về
Trĩu hồn xôn xao
Nghe hư vô
Ngấn lệ hoen trào
Dưới vỉa hè
Nhạt dấu chân xưa

Em giờ đâu
Màu áo hanh hao
Ôm dư âm
thiếp ngủ muộn màng
Nghe gió rối
thở dài trong tối
Sớt chia gì
Nặng nợ trần ai...

Làn gió rối...
Phiêu di trên đường
Làn gió rối
ly hương.....