Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

QUÀ CHO ANH

Anh đi chơi Hà Nội,
Hỏi anh thích quà gì,
Lòng vui nhưng miệng nói,
Em bày vẽ mà chi ?

Nhưng lòng em đã mở,
Anh từ chối sao đành,
Thì liệt kê một dãy,
Những gì cần cho anh.

Trước tiên là hoa sữa,
Nghe nói thơm nồng nàn,
Hãy ướp hương vào tóc,
Và nhớ đừng để tan.

Khi nào anh vào lại,
Tóc còn vương vấn mùi,
Anh nhận quà bằng mũi,
Ngửi nửa ngày là vui !

Hôm nào chiều dịu mát,
Khi hoàng hôn bắt đầu,
Hãy xòe đôi tay nhỏ,
Hứng nắng nồng thật lâu.

Khi nào anh vào lại,
Tay còn ấm nắng chiều,
Anh nhẹ nhàng cầm lấy,
Coi như quà tình yêu !

Có bao nhiêu đặc sản,
Những quán đứng quán ngồi,
Em ráng nếm cho hết,
Để vị ngấm vào môi.

Khi nào anh vào lại,
Miệng môi rất đậm đà,
Vị ẩm thực Hà Nội,
Anh… hôn mà xuýt xoa !

Đêm gió trời khẽ hát,
Hồ Tây tiếng sâm cầm,
Những giọng người Hà Nội…
Tai em hãy ghi âm.

Khi nào em vào lại,
Anh áp má vai kề,
Nghe lời em kể lại,
Thả hồn vào đam mê.

Khi đi em nhớ ghé,
Thăm 36 phố phường,
Thu hết vào tầm mắt,
Những gì thiệt thân thương.

Khi nào em vào lại,
Trong ánh mắt yêu kiều,
Bao điều em đã thấy,
Anh nhìn bằng thương yêu.

Ước mong thì nhiều lắm,
Nhưng sợ em phiền lòng,
Nên chỉ nhờ... chừng đấy,
Em cố làm, nghe hông !

Anh đi chơi ngoài ấy,
Thân trai ở miền Nam,
Hồn ướp hương vị Bắc,
Làm “quà” ai hổng ham ?

Phụng

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Quên

Rồi thì anh cũng tập quên
Những ái ân bạo cuồng dữ dội
Những giọt mồ hôi rơi nóng hổi
Sau những ngọt ngào ấm êm....

Ừ thì anh rồi sẽ quên
Sẽ quên em như em muốn vậy
Lửa gần rơm rồi cũng cháy
Tro tàn giá lạnh thiệt sao

Thôi thì trả lại cho nhau
Lời đùa ngày xưa anh nói
Yêu em ba đèo chín suối
Anh hay....rồi cũng có ngày

Trưa nay phố cũ thưa người
Anh không một mình đơn lẻ
Nhớ em, anh cười rất nhẹ
Một thời....tưởng đã yêu nhau....

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Thứ tha

Ta thứ tha em, là tự thứ tha mình...
Những trách hờn xưa thôi mình xếp lại
Giọt nước mắt nhỏ xuống còn trôi mãi
Kể từ em ra đi

Ừ bây giờ ta chấp nhận chia ly
Để nỗi đau chỉ còn trong tâm khảm
Em hồn nhiên quay về...anh lãnh đạm...
Ngước cuối trời...nhìn bóng nắng tàn đi...

Em bây giờ sẽ chẳng nhớ...còn chi
Những đam mê bạo cuồng dữ dội
Anh sẽ rồi đây quên những ngày nông nổi
Ảo tưởng...đắm say...hy vọng...đợi chờ...

Thôi thứ nha nhau...biết đến bao giờ
Trái tim thôi không còn day dứt...
Ta thứ tha nhau nghĩa là buông xả hết
Những nhọc nhằn khổ ải vốn đầy tim...

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Nỗi nhớ riêng mình


Nỗi buồn ta thăm thẳm tựa đêm đen
Dài nỗi nhớ và sâu dòng nước mắt
Tay ta với ánh sao, không nắm chặt
Ôi, Ngân Hà, Ô Thước có còn không?
Ta chờ ư?
Thuyền lần nữa sang sông?
Vẫn mong nhớ, dẫu biết là vô vọng
Chiều vẫn êm đềm, lòng ta sao có sóng?
Vỗ ngập bến bờ…
Xô vỡ cuộc tình tan…
Nỗi buồn ta
Cao tít đại ngàn
Níu cơn gió gửi niềm tin xa hút
Bà Nguyệt, Ông Tơ kết tình ta hẫng hụt
Cho nỗi buồn cứ gặm nhấm ngày đêm?

Đợi chờ ư?
Người đã phủ bức rèm?
Ngăn cách tình ta, đẩy ta vào ngõ cụt.
Ta vẫn hẹn đời mình trong xa hút,
Vẫn đợi chờ dẫu thuyền đã sang sông.

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Cô đơn...

Cô đơn, ta và ta
Thả lòng theo bóng tối
Thứ tha bao lầm lỗi
Cùng cuộc đời điêu linh

Cô đơn, ta lặng thinh
Giữa cuồng giông bão tố
Lời yêu từng thổ lộ
Nén trong từng nhịp tim...

Cô đơn, mình lặng im
Ấp iu từng kỷ niệm
Bóng hình ai khuất liễm
Trong mênh mông đợi chờ

Cô đơn, ta thẫn thờ
Ngước mắt về hiện tại
Chân trời còn mê mải
Ngựa chạy tàn bước chân...

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Ghen....

Nhớ em và hờn ghen
Đêm đêm nằm thao thức
Nén lòng không nhỏ nhen
Sao cứ hoài tức ngực...

Ghen em chân trời xa
Cận kề và chăm sóc
Thương em bao ngày qua
Đắng cay cùng khó nhọc

Trâm của ngày xưa cũ
Của nồng cháy ban đầu
Trâm của thời thương nhớ
Đêm đêm mộng cùng nhau

Anh nhớ em vô cùng
Đất sầu không xiết kể
Anh đau khổ mông lung
Trâm...ồ, Trâm rất tệ...





Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

Hết tuyệt vọng lại điên cuồng hy vọng
Nửa phần đời chắp vá vẫn so le....

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Nhớ em

Nhớ em cỏ cũng hao gầy
Hè thôi thưa nắng giăng mây trắng trời
Nhớ em gió lộng trùng khơi
Hàng dương xao xác ru lời tin yêu
Nhớ em trời đổ vào chiều
Ngàn xa thăm thẳm bao điều tương tư...

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Ta cần


Ta cần thêm khoảng lặng
Giữa lưng chừng phong ba
Vô thường ta chiêm nghiệm
Đam mê và phù hoa

Ta cần thêm góc tối
Cô đơn ta ...mình ta
Ta cần thêm khoảnh khắc
Trăng và sao xế tà

Ta cần như con sóng
Để thấy đời sạch trong
Ta cần như bia mộ
Để cảm nhận vĩnh hằng

Ta cần nghe tim khóc
Để biết buồn thê lương
Ta cần nghe tim hát
Để nghe hương thiên đường

Ta cần thêm chút nữa
Yêu thương và quan tâm
Ta cần thêm chút nữa
Thứ tha bao lỗi lầm

Ta cần em tha thiết
Dẫu phai từng gót son
Ta cần ta yêu mãi
Bởi nhân gian sống mòn

Ta cần thêm chút nữa
Nhẫn nại và bình tâm
Ta cần thêm chút nữa
Khổ đau hoá vệt trầm

Ta cần thêm chút nữa
Hỡi em, người yêu ơi
Có bao giờ hạnh phúc
Không hy sinh kiếp người....

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Có hề chi đâu em

Có hề chi đâu em
Thời gian rồi vẫn thế
Biết đàn ông vô lệ
Khóc chỉ thầm trong tim

Anh sẽ rồi lặng im
Anh sẽ rồi gục chết
Giữa sức tàn lực kiệt
Giữa tận cùng mỏi mòn

Hy vọng rồi đinh ninh
Trăm năm tình chồng vợ
Bão giông rồi đổ vỡ
Cũng chỉ là thoáng qua

Riêng mình tự ru ta
Rồi sẽ qua, qua hết
Ái ân rồi nhạt thếch
Hư vô một cuộc tình

Người ra đi một mình
Bỏ lại mình đơn độc
Giữa tháng ngày mệt nhọc
Mỏi mòn trong chán chường

Có hề chi, người thương!!!
Em cứ đi, đi nhé
Biết đàn ông vô lệ
Chẳng bao giờ khóc đâu!!!

Tự khúc

Khép hết nỗi buồn riêng
Ta lần về chốn nhỏ
Con đường mênh mông gió
Hát ru lòng ta đau

Ừ thì ta yêu nhau
Ừ thì ta sẽ đợi
Đến tận cùng nông nổi
Ôm biết bao đợi chờ

Có lẽ chẳng bao giờ
Chẳng bao giờ đâu nữa
Mãi chỉ là lời hứa
Cho một lần chia ly

Ừ thì ta cứ đi
Ấp ôm hoài hy vọng
Dẫu mối tình thơ mộng
Có trở thành trăm năm

Biển vẫn cuồng dư âm
Khóc thay lời tuyệt vọng
Ta tận cùng cố chấp
Giữa hoang tàn tương lai

Ta điên, ta cuồng say
Khát khao cuồng hạnh phúc
Vẫn không ngăn được lúc
Nuốt khan dòng lệ khô...

Hẹn một kiếp chờ....

Không yêu cứ bảo rằng không
Đừng vì một chút yếu lòng hôn nhau
Làm gì có cái kiếp sau
Mà hòng vay trả nỗi đau tình đời
Em đi khinh bạc mà chơi
Mềm môi ngọt lưỡi những lời ái ân
Em chưa xuôi hết đường trần
Bẽ bàng nước mắt mấy lần rẻ khinh
Hẹn nhau cuối dặm đường tình

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

Khóc...

Rồi thôi thôi sự đã rồi
Giữa hoang liêu mới thấy đời hoang liêu...
Nực cười ta biết bao nhiêu
Thương vay khóc mướn giữa nhiều đa đoan
Ừ thôi tuổi mộng hoang đàng
Trót ba mươi vẫn lỡ làng nợ duyên
Ừ thôi danh vọng bạc tiền
Trần gian lắm cảnh ưu phiền ghé thăm
Bóng chim tin nhạn bặt tăm
Xót lòng máu thịt biết nằm phương nao
Gượng cười hỏi thấp hỏi cao
Ruột phơi da lại bỏ vào mỉa mai

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Giễu cợt

Nực cười ta thật đáng thương
Lao đao bám víu vô thường nhân gian
Ngỡ đâu tìm chốn địa đàng
Hóa ra chua chát ngấn tràn mắt cay...
Mím môi
nén lệ
cười dài...
Thế nhân ai biết
những ngày ...có ...không...
Ừ thì huyễn hoặc
                             chờ mong...
Nực cười ta giữa quạnh không đất trời...
Đói no cơm áo chợ đời
Giữa trưa nằm mộng những lời thương yêu...
Nực cười ta biết bao nhiêu
Gối rơm cứ mộng mà trèo lên cao...

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Ngạo khúc...


Em về...rồi cũng ra đi
Vàng hanh hao lá khóc gì thế nhân

Ba mươi chừ... trót phong trần
Sờ vai tóc bạc ...mấy phần cuồng ngông
Cười dài cho kiếp long đong
Duyên thừa bạc bẽo còn mong nỗi gì
Người về....người cũng ra đi
Biển xưa lộng gió ....còn gì n duyên...
Gõ tay hát khúc cô miên
Dốc ly rượu đục vơi phiền nhân gian

Cười cho một kiếp hoang đàng
Gối chăn xô lệch ngỡ ngàng ái ân

Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

Không yêu xin bảo rằng không

Thôi đừng...
Giấu lệ mùa sang
Khóc vơi đi
những
vết tàn nợ duyên
Không yêu
nên cũng lụy phiền
Nghĩ thương con trẻ
Tiếc duyên xuân thì...
Bao lần
em
lệ hoen mi
Bao đêm
chồng vợ
vui gì ái ân
Tưởng đâu
đi trọn đường trần
Mới hay con tạo
xoay vần
trớ trêu
Thôi thôi
gửi lại lời yêu
Cũng xin từ tạ
một điều cho xong
Không yêu
xin bảo rằng không



Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Thoa đầu Phụng

Thoa đầu phụng (Cành thoa hình đầu chim Phượng)
Lục Du



紅酥手,
黃滕酒, 
滿城春色宮牆柳。  
東風惡,  
歡情薄。  
一懷愁緒,  
幾年離索! 
 錯!錯!錯!  
春如舊,  
人空瘦,  
淚痕紅浥鮫綃透。  
桃花落, 
 閒池閣。  
山盟雖在,  
錦書難托。  
莫!莫!莫!


Hồng tô thủ,
Hoàng đằng tửu, 
Mãn thành xuân sắc cung tường liễu. 
Đông phong ác, 
Hoan tình bạc. 
Nhất hoài sầu tự, 
Kỷ niên ly tác! 
Thác! Thác! Thác! 
Xuân như cựu, 
Nhân không sấu, 
Lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu. 
Đào hoa lạc, 
Gian trì các. 
Sơn minh tuy tại, 
Cẩm thư nan thác. 
Mạc! Mạc! Mạc!

Tay mềm yếu, 
Rượu Hoàng Đằng 
Đầy thành xuân sắc xanh tường  liễu
Gió đông ác, 
Ân tình bạc 
Nỗi lòng buồn bã, 
Tháng năm tan tác 
Sai! Sai! Sai! 
Xuân như cũ, 
Người hao gầy 
Khăn lụa hồng đêm đẫm lệ hoen 
Hoa đào rơi, 
Bến vắng lặng 
Núi thề còn đây, 
Thư tình khó đề 
Đừng! Đừng! Đừng!


Thoa đầu phượng được Lục Du sáng tác trong một hoàn cảnh đặc biệt: 
Ban đầu Lục Du lấy người em họ làm v(con cậu) là Đường Uyển, hai người rất tâm đầu ý hợp, nhưng thân mẫu của Lục Du lại không ưa Đường Uyển, lại nghe thêm những lời gièm pha nên bà buộc hai người phải ly hôn. Về sau, Lục Du bép lấy Vương Thị, Đường Uyển cũng bị bắt tái giá, lấy Triệu Sĩ Trình. 
Mấy năm sau, vào mùa xuân, hai người tình cờ cùng đi chơi vườn Thẩm Gia trang, ngẫu nhiên gặp nhau. Đường Uyển lấy tình anh em họ, gửi rượu và dã vị mời Lục Du. Lục Du vô cùng thương cảm, vung bút đề lên bức tường trong vườn Thẩm Gia trang bài Thoa Đầu Phượng này. Đường Uyển sau khi đọc được bài này trong lòng rất đau khổ, làm một bài từ cũng theo điệu Thoa Đầu Phượng họa lại. Sau đó nàng đau buồn, lâm trọng bệnh mà qua đời.
Bài của Đường Uyển họa lại:

世情薄,  
人情惡, 
 雨送黃昏花易落。  
曉風乾,  
淚痕殘。  
欲箋心事,  
獨語斜闌。  
難!難!難!  
人成各,  
今非昨,  
病魂曾似秋千索。  
角聲寒,  
夜闌珊。  
怕人尋問,  
淚妝歡。  
瞞!瞞!瞞! 

Thế tình bạc, 
Nhân tình ác, 
Vũ tống hoàng hôn hoa dị lạc. 
Hiểu phong càn, 
Lệ ngân tàn. 
Dục tiên tâm sự, 
Độc ngữ tà lan
Nan! Nan! Nan! 
Nhân thành các, 
Kim phi tạc, 
Bệnh hồn tằng tự thu thiên tác.
Giác thanh hàn, 
Dạ lan san. 
Phạ nhân tầm vấn, 
Yết lệ trang hoan. 
Man! Man! Man!


Đời bạc bẽo, 
Nhân tình ác 
Mưa tiễn hoàng hôn hoa tan tác 
Gió khô khan, 
Lệ đã cạn 
Tâm sự muốn ngỏ, 
Độc thoại miên man 
Khó! Khó! Khó! 

Người phiêu bạc, 
Nay đã khác 
Tựa tơ lòng thắt tâm can nát
Tiếng tù vang, 
Đêm sắp tàn 
Sợ người vấn hỏi, 
Nuốt lệ giả vui 
Dối! Dối! Dối!
 

 
 
 

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Ta vẫn riêng mình ngoại đạo

Ta vẫn riêng mình ngoại đạo
Ừ thôi, bên đời đi rong
Đêm xuân gặp em chan chứa
Lời yêu e ấp thêm nồng...

Cứ tưởng bên trời vụt tắt
Tro tàn vỡ vụn yêu đương
Mười năm đá vàng lạnh nhạt
Riêng ta cô sầu thê lương....

Em đến vội như ánh lửa
Khêu lên cội nguồn xưa xa
Sóng tình chực chờ ập đến
Nào hay tim mình phong ba...

Khát khao bấy năm âm ỉ...
Dấu chôn cũng từng bấy năm
Bàng hoàng đêm xuân chợt tỉnh...
Ai người bên đời tri âm...

Em là miền xa đất hứa
Dấu yêu mòn mỏi đi tìm
Cánh chim anh chừng đã mỏi...
Phải chăng bến đời ...đôi tim... ...???

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Hạnh phúc nơi đâu...

Ta tìm nhau lâu lắm phải không em
Trách nợ trách duyên ta ba chìm bảy nổi
Cuộc sống ngoài kia bao lần ta lầm lỗi
Đắng ngọt cay chua năm tháng đã từng

Rồi ta cũng gặp nhau
Giữa sóng đời mênh mông phũ phàng lạnh giá
Ba năm trôi kể cũng là thật lạ
Sóng bước song song cũng chẳng thể ngờ đâu

Rồi một ngày ta chợt nhận ra nhau
Khao khát cuồng say...ngượng ngùng hạnh phúc
Phép lạ cũng thổi bùng đèn hoa chúc
Ta giờ đây cứ ngỡ chiêm bao...

Mỏi mòn ta cũng đã tìm nhau
Rã rời ta cũng từng bật khóc
Giọt nước mắt hôm nay ngỡ ngàng...rất thật...
Hạnh phúc là đây...hay ở nơi đâu....

Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

Cá đớp trăng...

Trăng sáng thật tròn đêm hôm nay
Lung linh huyền ảo đã bao ngày
Long lanh soi bóng bên dòng nước
Ẩn hiện vờn theo chú cá bơi....

Ấm áp dịu dàng trăng giỡn vui
Từng đêm e ấp ngụ bao lời...
Ai hay lòng cá vui phơi phới
Trong nước đi về thỏa sức bơi...

Đêm rằm trăng sáng lung linh quá
Như thể gọi mời cá đớp trăng
Ta khờ khạo hóa thành con cá
Đớp hụt trăng vàng giữa sóng tan

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2013

Rũ đi kỷ niệm....

Chẳng biết bây giờ có thể còn yêu...
Chỉ biết con tim chưa hề thôi háo hức...
Chấp niệm không buông...tình vương tiềm thức...
Mười mấy năm dài....sao chẳng thể nào quên...

Anh có còn yêu em nữa không?
Hơn một lần tự hỏi...
Ta đã thôi nghĩ về lầm lỗi...
Thôi nghĩ về hờn giận...ghen tuông...

Anh và em duyên đến rồi thương
Giữa điên đảo níu chút tình chới với
Dẫu biết đôi ta như là hai thế giới
Làm sao ngăn được yêu đương....

Chúng ta đi chưa hết một đoạn đường...
Ân ái tròn đêm ngàn ngày chưa dứt
Tình nghĩa tưởng chừng không gì chia cắt được
Cuối cùng vẫn phân ly...

Thời gian qua rồi trôi đi
Hai đứa giờ hai miền xa tắp
Thảng thốt cô đơn giữa đời tấp nập...
Thẫn thờ....
Rũ bỏ yêu thương...

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

Nỗi niềm người thứ ba


Category: , Tag:


Chẳng thể ngờ anh lại là người thứ ba
Trên con đường tình yêu của em
Vốn quá nhiều ngả rẽ
Chẳng thể ngờ anh lại yêu em đến thế
Trái tim đớn đau khắc khoải đợi chờ .

Hình bóng em hiện về trong mỗi đêm mơ
Nước mắt anh ướt đẫm trang đời không cổ tích
Hạnh phúc phải đâu có được từ giành giật
Hạnh phúc là khi biết dâng hiến, hy sinh.

Anh dành cho em trọn vẹn hết yêu tin
Khát khao đắm say chẳng ngờ mình nông nổi
Ước muốn bên em lại là điều có lỗi
Với một người vẫn đợi em ở phía bên kia

Anh không muốn tình yêu của mình bị sẻ chia
Làm sao có thể đòi được sẻ chia từ người con trai khác
Tình yêu trong anh dẫu chưa hề phai nhạt
Vẫn xin dừng lại nơi ngả rẽ.

Em đi .

Như chưa hề tính trước sự chia ly
Anh choáng váng khi nhìn em
trong vòng tay người khác...
(Tình cờ thôi, nhưng cũng làm tan tác
Trái tim anh vốn dĩ yếu mềm...)

Anh trở về khi trời đã vào đêm
Đau khổ trong anh khóc cười, vỡ nát
Và tình yêu thành trò chơi tẻ nhạt
Như chúng mình dối nhau...