Thứ Ba, 13 tháng 5, 2003

Vô đề

Anh yêu những buổi chiều thơ mộng ấy
Yêu những chiều vàng đầy nắng
Nhẹ nhàng như mùa thu
Dịu dàng như 1 bờ bến lạ

Anh đi qua
Một bến sông
Chẳng con thuyền nào
Chở anh về những yêu thương cũ
Chẳng con đường nào
Giúp anh nguôi ngoai những nhớ thương cũ
Chẳng ánh sáng nào
Giúp anh thoát khỏi những niềm yêu cũ

Vì vậy
Anh chỉ dám cất giấu
Trong câu thơ chật hẹp của mình
Những nỗi nhớ bất chợt về em
Những yêu thương dành cho em
Một ánh mắt luôn hướng về em
Và tất cả những điều ấy
Chỉ để nhớ về em
Dành riêng em

Mặt trời hồng