Có hề chi đâu em
Thời gian rồi vẫn thế
Biết đàn ông vô lệ
Khóc chỉ thầm trong tim
Anh sẽ rồi lặng im
Anh sẽ rồi gục chết
Giữa sức tàn lực kiệt
Giữa tận cùng mỏi mòn
Hy vọng rồi đinh ninh
Trăm năm tình chồng vợ
Bão giông rồi đổ vỡ
Cũng chỉ là thoáng qua
Riêng mình tự ru ta
Rồi sẽ qua, qua hết
Ái ân rồi nhạt thếch
Hư vô một cuộc tình
Người ra đi một mình
Bỏ lại mình đơn độc
Giữa tháng ngày mệt nhọc
Mỏi mòn trong chán chường
Có hề chi, người thương!!!
Em cứ đi, đi nhé
Biết đàn ông vô lệ
Chẳng bao giờ khóc đâu!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét