Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

Sợ....






Anh sợ một ngày vì quá yêu em
Bao dung quá anh thành người nhu nhược
Anh sợ một ngày không như mơ ước
Anh cô đơn trong hạnh phúc mây mờ.

Anh sợ một ngày em phẩy tay trước những câu thơ
Lắc đầu trước những gì anh trăn trở
Trong mỗi tế bào không có phần cho nỗi nhớ
Tình yêu xưa...thành quán nhỏ chợ trời

Anh sợ một ngày em sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim không ngừng bão táp
Em điềm nhiên với anh nhưng hối hả với người....

Anh sợ một ngày em thôi những khóc cười
Vô tâm bâng quơ đọc dòng tin anh nhắn
Trời Quy Nhơn vẫn lặng bình tỏa nắng
Không làm khô ráo biển lòng đau...

Anh sợ một ngày em nói dối nhau
Hờ hững ái ân giả vờ đóng kịch
Khẽ nhíu mày trước những điều không thích
Nhưng vẫn khóc đòi như con nít đòi trăng...

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Nhạt

Từ khi
ta trót làm người
Nợ nhân gian một cuộc đời
long đong
Ép mình
cứ sống cho xong
Dối mình
Thế sự tang bồng
hề chi...

Gọi hồn em giữa cơn say



Rợn say
mềm lọn tóc mây
Thả dài khe ngực
khiến hoài
tương tư
Ta say người
tự đến giờ
Mông lung giấc mộng
vật vờ chiêm bao
Ánh chiều
dường có hanh hao
Dáng liêu xiêu
tưởng
bóng nào dưới trăng...
Mười năm hoang lạnh
xích thằng
Rã rời
cũ nát
Vẫn hằng
mộng du
Ôm trong lòng
cất lời ru
Em ơi
đêm vắng
cho dù
đường xa
Hãy bên nhau
đến
nguyệt tà
Uống anh cạn hết
ta bà chúng sinh
Dâng em
tinh lực riêng mình
Máu hòa nhịp máu,
tình chung nhịp tình...
Em ơi
nửa mảnh hồn trinh
Còn cô đơn
bước
đăng trình
về đây....
Đêm nay
còn một phút này...

10 '2010
Lục