Thứ Năm, 28 tháng 10, 2010

Say

Anh nhớ em vào một tối say
Tràn cung mây uống giữa đọa đày
Dăm năm đổi một ngày u biệt
Say điếc cả người vẫn đắng cay...

Thuở đó đôi mình thuở thiếu niên
Đôi phen ba bữa mộng cung huyền
Hơi ấm ai đêm tràn gác trọ
Sáng dậy còn nghe những đảo điên

Thuở đó đôi mình thuở trắng tay
Chầy năm dài tháng vẫn u hoài
Đôi mươi tuổi lẻ còn vương nợ
Tủi mộng công hầu phận gió lay

Thuở đó đôi mình thuở yến oanh
Tình nghèo vui vẫn túp lều tranh
Thư sinh khinh bạc đời lưu lạc
Ngạo khí cao ngời chuyện đấu tranh

Những bước bon chen chốn thị thành
Việc làm trêu ghẹo kẻ hùng anh
Mấy năm sự nghiệp hoài tay trắng
Chua chát riêng mình đêm trắng canh...

Em vẫn ôn tồn khuyên với nhau
Chí ngời nào sá chuyện đê đầu
Riêng tin một dạ em chờ đợi
Sắt đá ngày mai một bước cao...

Thế thế rồi qua thêm bấy năm
Lòng mềm chân cứng mấy mùa răm
Đô thành dung kiếp trai thất vận
Em mỏi mòn chờ chuyện bặt tăm...

Thế thế nên giờ anh mới say
Công danh bỗng chốc cũng đầy tay
Lối khuya cô độc anh lầm lũi
Cũng bởi mùa xưa hóa lạc loài...

Cũng bởi mùa xưa hóa lạc loài
Người theo chồng lá cũng rời cây
Phố xưa ẩm mốc mùi hoang lạnh
Gác trọ buồn tênh gió lắt lay...

Thế thế rồi nên anh mới say
Đêm này .... đêm ấy tưởng đêm nay
Mơ hồ nhạt rượu anh thờ thẫn
Tỉnh mộng bàng hoàng hạnh phúc bay...