Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Ngại ngùng

Có những nỗi buồn sâu thẳm lặng câm
Và những âu lo trải dài đêm trắng
Những lời yêu thương không hề đơn giản
Khó thốt thành câu... Đêm rạng ngày rồi...

Em bây giờ gần hay xa xôi...
Váy lụa xinh tươi xao lòng bao ánh mắt
Anh lặng lẽ nhìn em trong quay quắt
Chẳng thể nói nên lời những tiếng yêu thương

Em hồn nhiên vô tư giữa trần ai
Nét tóc mai còn ướt đầm vất vả
Cuộc sống còn bao bon chen hối hả
Ao ước một lần nhè nhẹ ôm em...

Trời Sài Gòn chậm chậm vào đêm
Muốn nói cùng em những lời tha thiết
Em hờ hững hay là em không biết
Rằng nơi đây anh thao thức đêm hè...

Muốn ngỏ lòng yêu với em nghe
Những trở trăn những âu lo vụn vặt
Ngoài kia ánh sao trời xa lắc
Có khi nào thổ lộ cùng em

Anh lặng thầm yêu, anh cũng lặng thầm tin
Đường sẽ mở thêm nhiều cơ hội mới
Rằng cuối năm đông về nao nức cưới
Có đôi lòng lặng lẽ nép vào nhau...

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Khép lòng....

Ngao ngán đời anh vỡ mộng phù du
Trần trụi bước ra từ miền cổ tích
Cái ôm hôn vỗ về nghe tức ngực
Nghèn nghẹn cơn đau thay vì những dịu dàng

Anh ngơ ngác nhìn những dấu chân hoang
Thưa thớt mỏi mê lê qua miền cổ tích
Miền vốn xanh tươi bờ cỏ mềm hư thực
Có đôi chim riu rít hát gọi bầy...

Anh lạ lẫm nhìn thực tại sâu cay
Tỉnh mộng nhưng tim chưa hề quen thực tại
Nước mắt nhỏ xuống còn trôi mãi
Như nỗi niềm lặng câm

Ngao ngán đời anh thinh lặng tháng năm
Cười rất nhạt những sự đời rất nhạt
Anh biết ngoài kia trời đang reo hát
Biển vẫn trào cuồn cuộn những dư âm

Ngao ngán đời anh vùi hết tình câm
Xúc những xẻng mệt nhoài ký ức
Lấp hết những vu vơ không thực
Khép lại lòng nghe gió gọi trăm năm....