Thứ Năm, 5 tháng 8, 2004

Đọc trang nhật ký cũ...



Cỏ cũng ngủ yên rồi
Khép lòng em lạnh giá
Kể cũng bảy năm rồi
Còn chi nữa người ơi

Hoa cũng không còn tím
Màu hanh hao rũ buồn
Em đâu còn trẻ dại
Chờ anh chiều mưa tuôn

Arabang tím tái
Héo khô trong vở này
Bay tung làn bụi nhỏ
Thẫn thờ hụt bàn tay

Cành Arabang tím
Êm mượt mà như nhung
Còn mãi trong cổ tích
Như tấm ảnh chụp chung

Cũng đôi tay mềm ấy
Quàng chặt nhau vỡ òa
Chợt nghe bờ vai ấm
Chút hương thừa xưa xa...

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2004

Ngày anh ra đi

Đừng...anh ơi!!!
Nụ hôn cuống cuồng như gió
Phớt nhẹ bờ môi ....
Thoáng vui lòng anh đêm gặp vội
Day dứt tim em năm tháng cuộc đời...

Đừng...anh ơi!!!
Khép chéo áo đêm khuya buông thả
Nao nức con tim anh bừng rộn rã
Anh biết lòng em trĩu những âu lo...

Đừng... anh ơi!!!
Trời đã sáng rồi
Anh hồi hả khuất bóng nơi chân trời hồng rực
Ấp đôi tay ôm tròn bầu ngực
Phía màn sương em còn lặng lẽ dõi theo anh.

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2004

Rằng tháng hai.....

Ờ...
Chẳng còn ai
Rót cho ta chén nồng hạnh phúc

Ờ...
Chẳng còn ai
Ấp iu những ngất ngây tròn vẹn

Trăng tháng hai
Huyền ảo
Soi
Hai mái tóc xoà
Cúi hẳn vào nhau...

Môi em nồng hơn giọt rượu đên tân hôn
Ngực em thanh tân hơn tháng giêng chan chứa
Tiếng em dịu êm như làn hoa sữa
Tay em mềm ríu chặt đam mê...

Ngày mười lăm tháng hai
Giữa tròn cung bậc
Em,
Một hóa trưởng thành
một nuối tiếc ngây ngô...

Ta,
Kẻ tội đồ trước Chúa
Nâng chén thánh
Ngập ngụa
Men say
Như thể không cần biết đến ngày mai
Ta có còn bên nhau lần nữa...???