Thứ Năm, 1 tháng 1, 2009

Một vòng nhân gian

Đi về trong cõi nhân gian
Ru mình một kiếp lang thang ngậm ngùi
À ơi mình tự ru tôi
Ngước trông xa đám mây trời lô xô
Thế nhân muôn sự mơ hồ
Ta thương ta suốt hư vô cuộc đời....

Em đi xiêm áo mà chơi
Ta ca khúc hát vạn lời cho em
Em đi kiêu sa từng đêm
Ta ôm gối nguyện êm đềm lối hoa
Em đi xe ngựa phù hoa
Ta giong cương ngựa rước tà áo bay
Em lọ lem thuở còn ngây
Ta khàn hơi thổi khúc say gọi tình
Em xênh xang bước phiêu linh
Chồn chân ta gượng dắt mình theo em...
Rạng ngày nhòe nhoẹt phấn kem
Vẫn ta tỉ mẩn vẽ rèm mi cong...
Ừ ta hát khúc ca rong
Chìa vai em tựa ...xoa lòng đắng cay...

Năm sông bảy núi bước dài...
Một chiều ta gặp ta say trên đời
À ơi mình lại ru tôi
Em về sau cõi rong chơi miệt mài
Vẫn ta đứng cuối hàng cây
Khẽ khàng một tiếng thở dài xa xăm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét