Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Buồn...

Ta dẫm buồn cô độc giữa đêm đen
Ngước ánh mắt về nơi miền dấu ái...
Nghe tiếng thạch sùng đêm kêu khắc khoải
Như nỗi đau day dứt... đợi chờ

Ta mệt nhoài người bên những câu thơ
So vai lạnh giữa chợ đời náo nhiệt
Khe khẽ ôm vai tự mình khẽ siết...
Như đêm nao...nhịp máu dập dồn...

Hơi ấm nào ... em...
Em giữa linh hồn
Ta khát cháy và nhói lòng gục ngã
Nẻo đường qua như là xa lạ
Mênh mông người ....vang vọng bước cô đơn...

Ta trở về và chợt lạnh lùng hơn
Đau .. đau lắm và nén lòng hơn trước
Nghe đam mê dần tan trong suối nước
Hạt yêu thương mục ruỗng...đọa đày,,,,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét