Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

Sợ....






Anh sợ một ngày vì quá yêu em
Bao dung quá anh thành người nhu nhược
Anh sợ một ngày không như mơ ước
Anh cô đơn trong hạnh phúc mây mờ.

Anh sợ một ngày em phẩy tay trước những câu thơ
Lắc đầu trước những gì anh trăn trở
Trong mỗi tế bào không có phần cho nỗi nhớ
Tình yêu xưa...thành quán nhỏ chợ trời

Anh sợ một ngày em sẽ nguôi vơi
Trước mắt em nồng nàn và môi em khao khát
Trước trái tim không ngừng bão táp
Em điềm nhiên với anh nhưng hối hả với người....

Anh sợ một ngày em thôi những khóc cười
Vô tâm bâng quơ đọc dòng tin anh nhắn
Trời Quy Nhơn vẫn lặng bình tỏa nắng
Không làm khô ráo biển lòng đau...

Anh sợ một ngày em nói dối nhau
Hờ hững ái ân giả vờ đóng kịch
Khẽ nhíu mày trước những điều không thích
Nhưng vẫn khóc đòi như con nít đòi trăng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét