Thứ Tư, 24 tháng 12, 2008

Ngẫm...

Từ bài viết của jakenlem
Mời rượu

Anh chẳng thấy
Đời người như bèo nổi
Thả cùng con nước trôi
Trăm khổ nghìn sầu đều tự chuốc
Tỉnh say một giấc một bầu không
Sông dài cuồn cuộn thuyền rời bến
Khua mái chèo lan lái ngược dòng
Cuộc vui ngắn, cứ uống đi
Cất chén lên, hạ bút nào
Ở đời như mộng cầu gì nữa?
Sao chẳng say rồi lại hát ngao
Hàn, Phong ơi!
Hàn, Phong ơi!
Núi Thú khô cằn, sông Dĩnh cạn
Hãy ngâm Quy Khứ, vứt Ly Tao
Thầy Khổng Khâu
Thầy Mạnh Tử
Nay thành gò đống ngủ bên hào
Thánh hiền tự trước như còn mãi
Thánh hiền hôm nay ở chốn nao?
Cười ngông lên, khóc cuồng lên
Mối sầu thiên cổ khó mà quên
Thơ túi rượu bầu lòng một mối
Sóng lênh đênh
Trăng bạc nấp, sáo ngọc thổi
Cảnh tình say khướt ở cung tiên
Nửa đêm gác mái hoa rơi mộng
Ngủ mạn thuyền
Chuông đề canh lậu càn khôn biệt
Yến vũ oanh ca
Nghìn non bóng chim lẻ
Đâu là nhà...

JL

"Hạo ca đãi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong tình"
.
Ngẫm.......
Bàng bạc mây, bàng bạc trời
Thế nhân xa khơi
Thiên Thai dắt lối
Trăm năm cũng chỉ một đời người.

Say lăn ra đất
Vứt chén lên trời
Tiêu dao lời đồng vọng
Dư âm thuở thiếu thời...
Năm tháng đi qua còn lại mãi
Thiên đường hạ giới giữa lòng thôi...

Thả ống trúc
Khoát mái chèo
Nghêu ngao ngày tháng tận
Câu cả dải ráng chiều
Gối đầu say giấc ngắn
Giữa cuộc đời bề bộn vẫn hoang liêu

Ông cũng được
Thằng cũng được
Đai áo xênh xang cũng gác cửa đình
Sang cũng được
Hèn cũng được
Nhà cao, xe ngựa...cũng ngoài thân

Về đi thôi
Cõi hồng trần
Bác Đào, Bác Lý chẳng vướng chân
Sao ta còn mãi
Nhìn ta lận đận
Hát ngao bên trời
Vỗ tay cười ngất
cánh hoa rơi....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét