Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2008

Entry for Nangthuytinh

Từ bài viết của onangthuytinho
Xem bài
Thôi anh đừng tiếc ngày xưa
Lá vàng rợp rồi ngõ vắng
Xòe tay đong từng giọt nắng
Tuổi xuân đã qua mấy thì.

Em giờ mắt thành xanh xao
Anh nao có tròn hạnh phúc?
Cười đi để em yên dạ
Cho lòng thôi chút băn khoăn

Ta chẳng còn gì nợ duyên
Có chăng chút tình chưa trọn
Luyến lưu một thời áo trắng
Nấc thầm hai tiếng: tình ơi!

Ai trách tháng bảy mưa ngâu
Anh về miền nao thăm thẳm
Ô Thước gẫy rồi đôi nhịp
Mình đành xa nhau phải không?
Anh nào tiếc mãi ngày xưa
Có chăng giận mãi cơn mưa vội vàng
Anh nào có tiếc vầng trăng
Có chăng giận mãi chị Hằng vô tâm
Anh nào tiếc một đêm rằm
Có chăng giận mãi năm năm hẹn hò
Anh đâu tiếc một chuyến đò
Có chăng giận bến cứ lo sóng tràn
Anh nào tiếc mãi thời gian
Chỉ hờn năm tháng úa tàn tuổi xuân...

Mà thôi cũng biết bao lần
Ngóng rồi thắc thỏm bần thần lại thôi
Tưởng người tận chốn phương trời
Có còn yên ấm nụ cười hôm nao
Nhớ người chẳng biết làm sao
Cũng đành trách mãi trời cao khéo đùa
Anh thề...có chút hương thừa
Khá lòng chôn kín cho vừa lòng em...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét