Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008

Đa đoan

Bóng câu qua cửa đã rồi
Mòn hơi chờ đợi bóng người biệt tăm
Ừ rồi em cũng xa xăm
Ừ anh hoang vắng bấy năm cũng vừa
Chờ nhau đến bận rồi thưa
Ngày nao cũng khép rèm trưa muộn màng
Từ khi duyên số lỡ làng
Trăng xưa cũng đã úa tàn còn đâu
Từ khi người bước sang cầu
Góc sân trường cũng úa màu hoang liêu
Từ khi thương nhớ trăm chiều
Bỗng dưng anh bỗng ôm nhiều đa đoan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét