Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

Khép lòng....

Ngao ngán đời anh vỡ mộng phù du
Trần trụi bước ra từ miền cổ tích
Cái ôm hôn vỗ về nghe tức ngực
Nghèn nghẹn cơn đau thay vì những dịu dàng

Anh ngơ ngác nhìn những dấu chân hoang
Thưa thớt mỏi mê lê qua miền cổ tích
Miền vốn xanh tươi bờ cỏ mềm hư thực
Có đôi chim riu rít hát gọi bầy...

Anh lạ lẫm nhìn thực tại sâu cay
Tỉnh mộng nhưng tim chưa hề quen thực tại
Nước mắt nhỏ xuống còn trôi mãi
Như nỗi niềm lặng câm

Ngao ngán đời anh thinh lặng tháng năm
Cười rất nhạt những sự đời rất nhạt
Anh biết ngoài kia trời đang reo hát
Biển vẫn trào cuồn cuộn những dư âm

Ngao ngán đời anh vùi hết tình câm
Xúc những xẻng mệt nhoài ký ức
Lấp hết những vu vơ không thực
Khép lại lòng nghe gió gọi trăm năm....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét