Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

Mộng



Lá rụng rồi đôi khi
Ấp tim mình nén khóc
Gió lay hoài sợi tóc
Lúc cuối đường chia ly

Ừ nhỉ, trách làm chi
Nợ duyên dăm bảy lượt
Biết đâu tình sau, trước
Mãi làm ta ngậm ngùi

Một phen ở trên đời
Thốt lời yêu đến vậy
Xem như duyên nợ ấy
Mãi ba sinh còn tìm...

Lời yêu nào vào tim
Tay yêu nào níu chặt
Trách làm chi ánh mắt
Quay đi khẽ thở dài

Mốt mai gặp nhau hoài
Dẫu không duyên đừng giận
Hoa xoan tung bụi phấn
Có làm đôi mắt cay

Cuộc đời trôi tháng ngày
Dẫu gặp nhau bất chợt
Thôi thì như lá rớt
Nhẹ tênh giữa cội nguồn

Đâu những gì tơ vương
Cứ thả trên ngọn cỏ
Như lá khô trong gió
Xưa xa từ xa xưa...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét