Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Không đề


Category: Thơ của mình, Tag: Đọc Sáng tác,Sở thích

Anh lại ngồi lặng thinh
Giở từng tờ thư cũ
Em chợt cười chợt giận
Trên trang giấy úa nhàu

Tính ra cũng xa nhau
Hơn mười năm em nhỉ
Chồng con giờ bận rộn
Em nhớ gì đôi khi?

Mình nhớ gì đôi khi?
Chua chát lòng tự hỏi
Anh mỉm cười tự dối
Cả bóng mình trước gương...

Phải chăng còn vấn vương
Một bóng hình rất nhạt?
Tự dối lòng anh hát
Câu ca dao riêng mình

Duyên rã rời đinh ninh
Tình rã rời chăn chiếu
Sao cứ mong em hiểu
Nỗi niềm ta u hoài...

Anh bây giờ chân mây
Anh bây giờ danh vọng
Một gia đình yên ấm
Một êm đềm tư gia...

Sao cứ hoài xót xa...
Giở từng trang thư một
Gió sao đành lấy nốt
Chút hương thừa hôm qua...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét