Cỏ cũng ngủ yên rồi
Khép lòng em lạnh giá
Kể cũng bảy năm rồi
Còn chi nữa người ơi
Hoa cũng không còn tím
Màu hanh hao rũ buồn
Em đâu còn trẻ dại
Chờ anh chiều mưa tuôn
Arabang tím tái
Héo khô trong vở này
Bay tung làn bụi nhỏ
Thẫn thờ hụt bàn tay
Cành Arabang tím
Êm mượt mà như nhung
Còn mãi trong cổ tích
Như tấm ảnh chụp chung
Cũng đôi tay mềm ấy
Quàng chặt nhau vỡ òa
Chợt nghe bờ vai ấm
Chút hương thừa xưa xa...